Thám tử bắt ma – câu chuyện không kinh dị (phần 17)

Thám tử bắt ma – câu chuyện không kinh dị (phần 17)

Chapter 17

   Cái Nhung chợt gọi giật giọng làm tôi giật bắn người: Anh T, lại đây xem này.
Tôi quay lại thấy nó đang mở tủ còn thằng Thuần.  Thì ngồi trên giường soi đèn sang phía đó. Có vẻ nhận thấy volume giọng của mình không phù hợp với hoàn cảnh hiện tại.  Cái Nhung đổi giọng thì thào: Quần áo của cái Trang đều còn ở đây.
Tôi và thằng Thuần cùng tiến lại chỗ cái tủ, thằng Thuần chiếu đèn gần hơn. Tủ khá rộng và treo kín quần áo con gái. Cái Nhung lại tiếp tục giọng thì thào: Chắc cái Trang thường trú ở đây thật.
Tôi đáp giọng nghi ngờ: Chỉ 1 mình cái Trang ?
Thằng Thuần : Ý anh là sao ?
Tôi: Anh thấy 2 ngăn tủ treo 2 loại quần áo khác nhau. 2 phong cách quần áo khác nhau thì phải. Đây, bên này thì chắc là quần áo của cái Trang. Còn bên này … Tôi gạt đống quần áo ra để thằng Thuần soi cho rõ. Chả nhẽ cái Trang lại mặc quần áo kiểu này. Tôi quay qua cái Nhung: Mày trước thân với nó. Mày xem nó có mặc quần áo như này bao giờ không.

Thám tử bắt ma – Câu chuyện không kinh dị

Cái Nhung trầm ngâm: Thân thì cũng chả phải thân. Em gặp nó toàn lúc nó chuẩn bị đi khách. Quần áo đều mặc theo kiểu này (nó chỉ sang ngăn tủ bên trái). Nhưng cũng chả có lý do gì để khẳng định bình thường nó không mặc quần áo khác.
Tôi bảo thằng Thuần  đưa điện thoại lại gần hơn. Tôi kéo mấy cái áo xuống để nhìn cho rõ. Đây rõ ràng là quần áo kiểu cổ. Mặc dù có vẻ nó đều còn rất mới. Chợt nhớ ra, tôi đưa cổ áo về phía ánh đèn. Size S. Cái Nhung thấy thế cũng với tay lấy 1 chiếc áo ở ngăn tủ bên kia. Đưa ra anh sáng: Cũng size S.
Tôi để lại quần áo về chỗ cũ. Nhưng không hiểu sao trong đầu vẫn có dự cảm quần áo này là của 2 người khác nhau.

Thấy có vẻ không thu được thêm gì từ đống quần áo. Thằng Thuần chiếu anh đèn tới chiếc rương bên cạnh. Tiếc là nó lại bị khoá bởi 1 chiếc khoá to đùng và rỉ sét. Bụi bặm xung quanh chiếc rương và trên cả ổ khoá làm tôi nghĩ rằng. Có lẽ ngay cả cái Trang cũng chưa từng mở và biết bên trong đó có gì.
Cùng thống nhất là không lộ liễu phá chiếc rương đó để bị phát hiện. 3 đứa tôi quay sang chiếc bàn trang điểm. Rất nhiều nước hoa và đồ mỹ phẩm của con gái. Nhưng cái khiến bọn tôi quan tâm hơn đấy là chiếc gương trên bàn trang điểm. Nó bị vỡ chằng chịt như từng bị vật gì đó ném vào. Tôi đứng trước gương hồi lâu, nhìn bóng của chính mình bị cắt nát trong gương. Và tự hỏi: Chuyện gì đã xảy ra trong căn phòng này ?
Tiếng xe ô tô từ xa vọng lại và to dần lên cho đến khi dừng lại ở cửa nhà. Có người về. 3 đứa tôi nhìn nhau và cũng nhận ra sự hoảng loạn trong ánh mắt của những đứa khác. Cánh cửa ở đằng sau nhà hình như vẫn chưa đóng.

Lúc đó 3 đứa tôi đang ở trên tầng 2. Để xuống tầng 1 và chạy ra sau nhà. Khả năng cao là sẽ không thể nhanh bằng thời gian người ở ngoài mở cửa vào nhà. Vậy là chúng tôi sẽ bị kẹt ở lại đây. Giờ chỉ có 2 lựa chọn, 1 là ở lại phòng ngủ này. 2 là chạy sang phòng thờ. Cả 2 đều có độ rủi ro như nhau. Đây vốn dĩ là căn nhà lão Tùng mở phủ. Lão ấy lần mò đến đây vào giờ này khả năng cao là để mở phủ tiếp khách. Trừ khi … lão đến đây với 1 em bồ nhí khác.  Lúc đó lão sẽ sử dụng phòng ngủ.
Nghĩ vậy, tôi ra hiệu cho 2 đứa đứng yên tại chỗ. Còn mình thì liều lĩnh chạy ra cầu thang nghe ngóng. Ở dưới nhà cửa đã mở. Và tôi nghe thấy tiếng nói chuyện của 1 người đàn ông và 1 cô gái trẻ. Vậy có khả năng giả thuyết thứ 2 là đúng: Lão ấy đưa bồ nhí về đây hú hí. Trốn sang phòng thờ có vẻ an toàn hơn. Tôi quay lại phòng ngủ vẫy 2 đứa kia rồi chạy sang định mở cửa phòng thờ.

Nhưng đen cho 3 đứa tôi … cửa khoá. Tôi quay lại cùng lúc 2 đứa kia đang rón rén bước sang. Bọn nó có vẻ đoán được tình hình khi nhìn thấy khuôn mặt đáng thương của tôi. Tiếng nói chuyện dưới nhà to dần. Tình hình là họ sắp lên tầng 2. Đến nước này, không đợi cho tôi ra hiệu. 2 đứa kia lại rón rén quay lại phòng ngủ. Tôi cũng bước vội theo.

Như đã nói thì cái phòng ngủ này cũng chả bày biện nhiều đồ đạc gì. Tôi nhìn quanh sau đó ra hiệu cho thằng Thuần chui xuống gầm giường. Đồng thời kéo Nhung chui vào tủ quần áo. Vừa nấp xong thì ngoài cửa có tiếng đứa con gái õng ẹo. “Anh mất công chạy sang tận đây. Em còn tưởng là biệt thự nhà vườn hoành tráng lắm. Em mà biết nó nằm cạnh nghĩa địa như này. Thì anh có trả gấp 10 lần nữa em cũng chịu”.
… to be continued …

Hãy theo dõi phần tiếp theo tại website : www.thamtu.com

Công ty thám tử Yuki – Thương hiệu thám tử uy tín tại TP HCM

Hotline 1900 0002

Facebook
Twitter
LinkedIn
Pinterest
Telegram

Bạn đang có nhu cầu thuê thám tử?

Điều tra ngoại tình
Điều tra doanh nghiệp
Điều tra nhân thân
Điều tra chủ nhân số điện thoại
Điều tra biển số xe
>>> Gọi ngay: 0939 911 666 /// 0939 811 666

Dịch vụ thám tử Yuki

Dưới vành mũ thám tử

Phóng sự điều tra

Tin tức mới

Thám tử Conan

Truyện trinh thám

Phim trinh thám

CÔNG TY THÁM TỬ YUKI